Pages

Monday, April 25, 2016

Lời từ tâm.


                                                                 Tạ ơn Chúa
                                            Cảm ơn các đấng sinh thành dưỡng dục.
 

Ngày 17/4/2016 là ngày trọng đại nhất trong cuộc đời chúng tôi: Phạm Thanh Nghiên- Huỳnh Anh Tú. Ngày mà chúng tôi chính thức được đón nhận Ơn Chúa để kết thành chồng vợ, đón nhận một sứ mệnh để làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa đối với con người.


Với riêng Phạm Thanh Nghiên, đó là thời khắc lịch sử của đời mình khi được cùng một lúc đón nhận bốn Bí tích:Thanh Tẩy, Thêm Sức, Thánh Thể và Hôn Phối. Có người đã nhắn riêng với Nghiên rằng: “Nghiên có thấy Nghiên được Thiên Chúa yêu thương một cách đặc biệt không? Vì vậy hãy yêu Ngài hết mình”.



Một điều ít người biết rằng, ngay khi chúng tôi còn trong cảnh tù ngục, Thiên Chúa đã đến để yêu thương chúng tôi. Mặc dù khi ấy, chúng tôi thậm chí còn không biết thế nào là Chúa Cha, Chúa Con, không biết về cuộc đời Chúa Giê-su và không phân biệt nổi Tân Ước và Cựu Ước. Chỉ thấy rằng sức con người là nhỏ bé và cần phải có một Đấng để bám víu, để chở che mới vượt qua chặng đường tù ngục đầy chông gai và hiểm nguy này. Thiên Chúa đã đến với Huỳnh Anh Tú và Phạm Thanh Nghiên một cách tự nhiên như thế. Người đến với uy quyền của người Cha và mang lại sự gần gũi, ấm áp, hiền hòa của người Mẹ. Một cách trùng hợp và ngẫu nhiên, chúng tôi đều đã nhận biết Chúa trong nhà tù và cùng có sự chuẩn bị, sửa soạn để trở thành con cái của Người khi ra tù.


Nhiều người thường hỏi, vì sao anh/chị có thể chịu đựng và vượt qua ngần ấy năm tù để trở về? Xin thưa, sự bền gan bền trí của chúng tôi chỉ góp một phần nhỏ thôi, chính Thiên Chúa đã nâng đỡ, chở che và giải thoát chúng tôi khỏi cảnh ngục tù. Và cũng bởi chính Ngài đã kết hợp hai người tù Tự do lại với nhau để trở nên một.


Ngày hôm nay, Ngài lại ban những điều kỳ diệu trong cuộc đời của chúng tôi, ngày 17/4/2016. Dù một tuần đã trôi qua, nhưng khi xem lại những hình ảnh Thánh lễ và Tiệc cưới trên các trang Facebook của bạn bè, chúng tôi vẫn rạo rực, cảm động và hãnh diện. Đó không còn là ngày vui riêng của Phạm Thanh Nghiên và Huỳnh Anh Tú nữa, mà là ngày của Chúng ta. Chính Thiên Chúa, và sự góp mặt của mỗi Chúng ta đã làm nên một ngày vui tràn ngập hạnh phúc, tràn ngập tiếng hát, tiếng cười như thế.

Không thể có một ngày vui trọn vẹn nếu thiếu vắng sự hiện diện của quý Cha, quý Thầy, gia đình hai bên, cô chú bác, anh chị em và bạn hữu.


Chúng con xin cảm ơn các quý Cha Dòng Chúa Cứu Thế đã luôn nâng đỡ và chở che cho chúng con.

Chúng con xin cảm ơn các Thượng Tọa, các Mục Sư đã đến chia vui với chúng con.

Xin cảm ơn các cô chú bác, anh chị em, bạn bè, đồng đội đã đến cầu nguyện và dự lễ Thành hôn của hai chúng tôi. Đặc biệt chúng tôi xin tri ân các Cha và những anh em, đồng đội đã cùng lo lắng, giúp đỡ để có một Thánh Lễ và buổi tiệc trọn vẹn khi chúng tôi đều thiếu vắng gia đình, người thân bên cạnh.
 
Chụp hình cùng khách mời là các cựu tù nhân yêu nước.
Trong số những vị khách quý, có hàng chục người đã lặn lội cả ngàn cây số để đến chia vui, mang lại cho chúng tôi sự ấm áp và niềm hạnh phúc lớn lao.
Xin cảm ơn bạn hữu trong nước cũng như tại hải ngoại đã hiệp thông cầu nguyện cho chúng tôi dù không thể trực tiếp đến tận nơi tham dự.

Trong ngày vui trọng đại này, bố chúng tôi là Huỳnh Kim Sơn đã không thể có mặt vì bị tai nạn gãy chân. Nghĩa phụ của Phạm Thanh Nghiên là họa sĩ Trần Thúc Lân hiện định cư tại Pháp, vì đường sá xa xôi và vì đang điều trị bệnh nên ông cũng không thể về tham dự. Hình ảnh Nghệ sĩ Kim Chi-nghĩa mẫu của Phạm Thanh Nghiên- tập tễnh bước lên sân khấu để gửi lời cảm ơn mọi người đã nói lên lòng biết ơn của chúng tôi. 
Lời cuối, chúng con cầu xin Thiên Chúa chữa lành bệnh và ban bình an cho cha, mẹ chúng con.

Xin gửi tới các Cha, các Thầy, các cô dì chú bác, các anh em đồng đội, bạn hữu lời cảm ơn từ đáy lòng của chúng tôi.

Xin cảm ơn tấm lòng của tất cả mọi người!

                                                 Sài Gòn ngày 24/4/2016
                                       Phạm Thanh Nghiên- Huỳnh Anh Tú.

No comments:

Post a Comment